TRÁNH NHỮNG PHÁN ĐOÁN ẨN Ý
Ngay cả những câu chuyện thực tế nhất cũng không tránh khỏi việc ý kiến bị lẫn lộn với sự kiện. Cho dù vô tình hay cố ý sử dụng một danh từ, động từ hoặc tính từ khi tường thuật, để hướng sự phán đoán của người đọc theo hướng giải thích cụ thể.
Viết “Giám đốc Ngân hàng Mark Pesos…” không giống với cách viết “Nhà đầu cơ Mark Pesos…”. Nói Mark Pesos là một giám đốc ngân hàng là nói lên một sự thật khách quan. Gọi anh ta là một nhà đầu cơ là hình thành một phán đoán bằng cách trộn lẫn sự việc và ý kiến.
Lựa chọn từ ngữ phù hợp rất quan trọng.
Luôn đảm bảo sử dụng đúng từ trong lúc tường thuật. Từ đúng là từ không có bất kỳ mục đích nào khác.
Ý KIẾN GIẢ ĐỊNH RIÊNG BIỆT
Bất kỳ nhà báo nào đều xứng đáng được tự do ngôn luận cho chiến dịch của họ. Họ đòi hỏi điều đó ở người khác, vì vậy tất nhiên họ nên là người đầu tiên tự thực hành nó. Đối với độc giả của một tờ báo, họ có quyền mong đợi rằng quan sát viên chuyên nghiệp cung cấp thông tin cho họ sẽ trung thành chia sẻ quan điểm cá nhân của họ về các vấn đề thời sự. Bình luận là một thể loại báo chí tự nhiên. Tuy nhiên, một nhà báo bảo vệ các giá trị quan của mình không phải là một chiến binh theo nghĩa chính trị của từ này. Chỉ có một cách chắc chắn nhất để đảm bảo đưa tin tức trung thực: tách việc tường thuật sự kiện ra khỏi việc bày tỏ quan điểm. Tách chúng ra trên mỗi trang. Về hình thức: viết hai bài báo, một bài dành cho các sự kiện và bài còn lại để bình luận về những sự kiện đó. Trực quan: sử dụng các phông chữ và kiểu chữ khác nhau cho hai bài báo. Làm nổi bật sự khác biệt trong layout: tường thuật sự kiện trước, sau đó là bình luận; sử dụng tiêu đề cho sự kiện và tiêu đề phụ cho bình luận.
Hình thức của bài bình luận rất quan trọng.
Bài bình luận là một bài viết tường thuật các sự việc. Tuy nhiên, không phải bài viết nào cũng có tác động như nhau. Điều này cũng đúng với các bài bình luận: một số bài bình luận khá toàn diện, trong khi những bài bình luận khác là phê phán.
BA LOẠI BÀI BÌNH LUẬN
Với định dạng ngắn gọn, phần quan điểm nên sử dụng từ ngữ hài hước nhẹ nhàng hoặc hóm hỉnh trong bài bình luận. Bài bình luận càng ngắn, tác động của nó càng lớn: “Sáng hôm đó, Mark Pesos đã thông báo với các nhân viên của mình rằng họ sẽ phải thắt lưng buộc bụng. Vậy tại sao anh ta không sẵn sàng chi tiền…? ”
Với định dạng dài hơn, bài xã luận phù hợp hơn với hai hình thức bình luận khác: nó cung cấp cho người đọc một lập luận hoặc một nhận định.
Bài xã luật phân tích là một bài báo có kết cấu chặt chẽ; mở đầu của nó hấp dẫn và câu cuối cùng khiến người ta ngạc nhiên: “Sau khi cắt giảm nhân viên dư thừa để mang lại nhiều lợi nhuận hơn, cuối cùng Mark Pesos đã tự đặt mình vào tình thế nguy hiểm:
chỉ vài ngày trước khi bị bắt làm con tin, anh ta từ chối nghe lời khuyên và sa thải toàn bộ đội bảo vệ được giao nhiệm vụ giữ an toàn cho anh ta. Mới hôm qua, anh ta đã thông báo quyết định của mình, hầu hết các nhà quan sát coi là không hợp lý khi giảm một phần ba lực lượng lao động của Ngân hàng Dosh. Các nhân viên của anh ta chắc chắn đang thầm vui mừng vì vụ bắt cóc của anh ta: cuối cùng thì nó nhất định sẽ xảy ra!”
Bài xã luận đầy cảm xúc cho phép làm nổi bật cảm xúc. Nó mang tính khẳng định hơn là biện luận: “Vài triệu đối với Mark Pesos là gì? Hãy nghĩ đến những nhân viên mà anh ta đã sa thải! ”
TÁC GIẢ VÀ TỜ BÁO CÓ THỂ CHỊU TRÁCH NHIỆM VỀ BÀI XÃ LUẬN
Tòa soạn luôn có chữ ký của tác giả ở trên cùng hoặc dưới cùng để đảm bảo tính minh bạch và tôn trọng người đọc. Trách nhiệm trực tiếp về nội dung thuộc về tác giả; tuy nhiên, chủ nhiệm của tờ báo chịu trách nhiệm xuất bản cũng phải chịu trách nhiệm gián tiếp.
Nếu hai biên tập viên trong một tòa soạn có những ý kiến khác nhau, không thể dung hòa khi viết bài bình luận thì không có gì ngăn cản tờ báo đăng song song hai bài xã luận ủng hộ hai quan điểm trái ngược nhau. Điều này sẽ được người đọc đánh giá cao.
Các bài xã luận ẩn danh luôn thể hiện vị thế của tờ báo mà chúng được xuất bản và do đó, chủ nhiệm của tờ báo đó chịu trách nhiệm.